大宋仙童解读:
mò xiǎo nà wú fǎ píng jìng xià lái , hái shì jī dòng de bù xíng
“ kuài qù zhǎo chī de ba !” bái xuě bù nài fán de lā zhù nà lán piāo xuě de shǒu , dào :“ wǒ dōu kuài è sǐ le
ér yáng yì yún zé shì bái fà piāo yáng chū xiàn zài le dà zūn suǒ lì zhī dì , shǒu zhōng dī dā dī dā de liú tǎng zhe xuè yè , què shì shǒu zhōng jǐn wò zhe yī kē xiě lín lín de xīn zàng
“ kàn lái wǒ shì méi yǒu xuǎn zé le ~” yáng yì yún chén yín shuō dào
lǐ fú sī jiào shòu ké sòu le yī shēng , miàn wú biǎo qíng dào :“ dú sù fēn xī jié guǒ chū lái le ma ?”
biān zǒu biān liáo , yáng yì yún xiǎng qǐ le qīng niú hái shuō guò yǒu lìng yī zūn , zūn wáng jí de yāo shòu cún zài , tīng tā zhòu mà shén me chòu biān fú , sì hū liǎng gè bù hé
yáng yún fān yī jiàn qíng kuàng bú duì jìn , máng dào :“ nà gè , nà lán xūn , wǒ duì nǐ men de rèn wù shén me de , wán quán bù gǎn xìng qù
bù guò , jiù “ shén shí ”、“ shén lì ” hé “ shén yuán ” de xiū liàn ér yán , fán tiān lí chéng wéi tiān shén 、 chóng fǎn tiān dào hái yuǎn zhe ne
qiáng zhě bù duàn chéng zhǎng de lù shàng , zǒng shì shào bù liǎo bàn jiǎo shí
xiǎn rán , shì zài yòng zì jǐ de lǎo gōng hé bié rén de lǎo gōng , zài jìn xíng duì bǐ